Cuối cùng, cô giải thích thêm: “Năm đó, cô ta cấu kết với bọn buôn người định bán em đến nơi này. Em thuận nước đẩy thuyền, để cô ta phải nếm trải quả báo do chính mình tạo ra.”
Nghe vậy, sắc mặt của mọi người lập tức sa sầm lại.
Sở Văn Nghiệp phản ứng mạnh nhất, như con mèo xù lông, ngay lập tức muốn xông thẳng tới căn nhà tồi tàn phía trước.
May mà Sở Văn Sinh nhanh tay túm lấy anh ấy, mặt đen sì nói: “Lớn từng này rồi mà vẫn hấp tấp vậy?”
“Anh hai, anh đừng cản em! Em phải đi đánh chết con mụ Trần Hân Hân khốn nạn kia, trả thù cho em gái nhà mình!” Sở Văn Nghiệp nghiến răng nói, đôi mắt rực lửa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây