Thiếu niên mặc chiếc áo bông cũ kỹ, dáng vẻ gầy gò mỏng manh. Anh ta đứng run rẩy trong nước, khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, trông rất đáng thương.
Trần Hân Hân siết chặt lưỡi hái trong tay, cố gắng kiềm chế mong muốn lao tới của mình. Cô ta tự nhủ: “Không cần vội, từ từ thôi, nhất định mày có thể giúp được anh ấy.”
Sau nhiều lần hít thở sâu, cô ta mới nén được cơn giận trong lòng.
Cô ta lạnh lùng liếc qua Sở Linh vẫn đang ngồi chơi với đám cỏ, ánh mắt hiện lên vẻ khinh thường, rồi chuyển hướng nhìn Sở Chính Bắc đang chỉ huy xã viên làm việc, trong mắt thoáng hiện một tia sát ý, nhưng nhanh chóng biến mất.
“Ai đó!” Sở Chính Bắc nhạy bén cảm nhận được sát khí, vô thức vung cái xẻng trong tay. Đồng thời, ông ấy nhanh chóng quay người, chuẩn bị đá chân ra thì đối diện với hai đôi mắt kinh hãi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây