“Ngoan nào, há miệng ra, mẹ cho con uống thuốc.” Uông Nham dịu dàng dỗ dành đứa con gái đang mê man há miệng, đút viên thuốc vào.
Thú nhân xung quanh đều im lặng, yên tĩnh quan sát tình hình của Uông Uông.
Sau khi uống thuốc, đột nhiên cô bé yên tĩnh lại, không còn khó chịu giãy giụa nữa, dường như đã ngủ thiếp đi.
Uông Nham thấy vậy, sợ con gái xảy ra chuyện gì bèn vội vàng lo lắng thử hơi thở của cô bé, phát hiện không có gì đáng ngại mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Lại qua một lúc, Uông Uông mở mắt ra từ trong cơn mê.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây