“Không sao cả, không sao cả, Trác Oanh vẫn có thể sống đã rất đáng để vui mừng rồi, tôi thay cô ấy cảm ơn cô trước!!!”
Mấy người bạn cực kỳ kích động, điên cuồng cảm ơn Thịnh Quân.
Chuyện ở địa phủ quá phức tạp, Thịnh Quân cũng không nói kỹ với họ, nói chung là cuối cùng cô chỉ nói mình có thể cứu được người bị nhiễm bệnh không nghiêm trọng, còn mấy cái khác thì tạm thời lực bất tòng tâm.
Lại qua một lát nữa, Trác Oanh từ từ tỉnh lại, quả nhiên mất đi ký ức của hai ngày như Thịnh Quân nói, nhưng cơ thể thì không có dấu hiệu bị nhiễm bệnh.
A Văn giải thích tình hình hiện tại cho cô ấy, Trác Oanh bèn chống đỡ cơ thể đi qua, lại cảm kích Thịnh Quân một phen.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây