Đúng ngay lúc ấy, cô phát hiện có một cô gái đang nằm trên mặt đất, hình như bị thương vài chỗ nhưng vẫn còn hơi thở, thế là lấy máy bán hàng ra đựng mang đi cùng mình.
Một bên, A Văn nhìn thấy cô gái vừa được nhả ra thì trợn to mắt, nhào qua đó nhanh như bay:
“Vậy mà là Trác Oanh! Tốt quá rồi, Trác Oanh vẫn còn sống! Cảm ơn chị đã cứu cô ấy!”
Nhưng còn chưa chờ A Văn nhào tới phía trước, Duy An đứng phía sau đã nhíu mày, kéo cô ấy sang một bên: “A Văn, chờ trước đã!”
“Hình như Trác Oanh bị thương rồi, trước tiên vẫn nên đừng lại gần cô ấy sẽ tốt hơn...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây