Mắt Tảo Nhi sáng lên, nàng nhanh chóng kéo một tờ giấy từ bên cạnh và bắt đầu phác thảo: “Công cụ... đặt nó gần giếng, nhất định phải có khả năng chứa nước và thường trực ở gần đó. Như vậy, cần gắn một vài bánh xe có thể di chuyển được ở phía dưới. Nếu muốn nước phun xa hơn, có lẽ phải tận dụng áp suất khí. Vậy thì cần một đòn bẩy để tạo áp lực?”
Thấy Tảo Nhi đã nảy ra ý tưởng, mọi người đều tụ lại xem. Đa phần mọi người đều không hiểu được cách suy nghĩ của Tảo Nhi, chỉ một số ít có đầu óc nhanh nhạy về vật lý mới hiểu được phần nào nhưng dù có hiểu được một chút thì họ vẫn không theo kịp tư duy của nàng. Thế nên mọi người chỉ biết nhìn Tảo Nhi viết và vẽ mà không ai giúp gì được.
“Ôi, tài năng của Tảo Nhi thật đáng ghen tị,“ Có người thì thầm: “Mới có bao lâu đâu?”
“Ngươi mới biết à? Ta đã sớm nhận ra điều đó. Nàng ấy còn trẻ mà đã là thợ mộc giỏi, đó là điều không phải ai cũng làm được. Người thông minh thì làm gì cũng thành công thôi!”
Không ai dám làm phiền Tảo Nhi, mọi người chỉ biết thì thầm thêm vài câu rồi quyết định sẽ tổ chức vài buổi tuyên truyền phòng chống cháy nổ trong thành để hướng dẫn dân chúng cách phòng ngừa và thoát hiểm khi có hỏa hoạn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây