“Em không có, anh Ngô, em nói thật.” Ngụy Nhất Lượng nhất thời có chút ủy khuất, “Anh Ngô, anh không quen biết với Tiểu Lâm, Tiểu Lâm là người rất yêu thích làm việc, thật sự, bằng không em cũng sẽ không tùy tiện đem tất cả việc cần làm cho cô ấy làm hết.”
“Nói như thế nào?” Ngô Vi Dân hỏi.
“Không phải mỗi ngày em đều đến phòng bếp của nhà hàng để ăn bữa sáng sao” Ngụy Nhất Lượng giải thích: “Trước đây đám người bọn em đến ăn sáng, mới đầu sau khi ăn xong ai cũng không muốn rửa chén, nhưng Tiểu Lâm vừa mới đến, việc này không cần phải nói nữa, cô ấy liền nguyện ý rửa chén, bọn em cũng hỏi qua rất nhiều lần, cô ấy thật sự cam tâm tình nguyện rửa chén.”
Ngô Vi Dân nghe được những lời này, sao còn không hiểu chứ, chỉ vào Ngụy Nhất Lượng nói: “Cậu không thể học theo Tiểu Lâm, trong mắt đều là công việc như vậy sao? Nếu cậu sớm như vậy, không chừng hiện tại đã đổi công việc rồi.”
“Đổi công việc làm gì?” Ngụy Nhất Lượng vò đầu,“Em cảm thấy công việc hiện tại rất tốt, thoải mái lại nhiều tiền.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây