Lý Vân tặng cho Lâm Niệm một chiếc khăn quàng cổ, coi như là quà chúc mừng cô chuyển nhà.
Sáng ngày 17, Lâm Niệm đi ăn bữa sáng trở về, lúc đến ký túc xá thấy ba người bên trong đều đã tỉnh, nhất thời có chút ngây ngốc.
“Nghĩ cái gì vậy, sao lại ngẩn người ra thế.” Mạnh Kha Mẫn cười nói bước tới gần, cầm bánh bột ngô trong tay Lâm Niệm, cắn một miếng rồi trừng to đôi mắt,“ Oa, vẫn còn nóng, thật không dễ dàng, đây là lần đầu tiên tôi được ăn bánh bột ngô nóng hổi Tiểu Lâm cầm về đấy.”
“Tiểu Lâm sắp chuyển đi, về sau có phải chúng ta lại không ăn được bữa sáng rồi hay không.” Lưu Hân thở dài một tiếng.
Đổng Phúc Ny ở một bên mỉm cười nói: “Tôi muốn dậy sớm đi ăn sáng, nhưng mà buổi sáng không dậy nổi, vẫn là Tiểu Lâm trẻ tuổi có sức sống, nhìn qua mỗi ngày đều có tinh thần như vậy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây