Lâm Niệm cẩn thận nghĩ lại, đột nhiên hiểu ra gật đầu: “Có thể, hình như là có thể. Nhưng ông chủ giỏi thật, có thể nghe ra tôi ở Tô Hàng. Chính xác thì tôi từ Hàng Thành lại đây chơi.”
“Tôi đã nói mà.”Chủ tiệm vẫn cười: “Người phương nam các cô không giống người phương bắc bọn tôi. Không chỉ cách nói chuyện mà cả dáng ngồi cũng không giống.”
Lâm Niệm không biết những chuyện này, vừa hay cũng đang rảnh rỗi, liền tán gẫu cùng chủ tiệm.
Tán gẫu trong chốc lát, có khách lại đây xem đồ, Lâm Niệm ngừng lại không nói, nhìn khách khom lưng chọn đồ vật.
Chủ tiệm này bán giấy và bút mực. Vì là Phố đồ cổ nên trên quầy hàng cũng có một ít “Đồ cổ”, theo cách nói của ông ta là bảo tự khách hàng lựa chọn, chọn trúng đồ tốt thì xem như may mắn, nhỡ chọn không tốt thì ông không chịu trách nhiệm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây