Từ tuần giữa tháng chín nhập học đến bây giờ, mới chỉ có hai tuần, lúc mới bắt đầu Lâm Niệm vẫn luôn là “người vô hình”, cô không am hiểu giao lưu với người khác, hơn nữa tuổi tác cũng có chút chênh lệch với học sinh trong lớp, không thể trò chuyện cùng nhau, mọi người đều không liên quan đến nhau, không quấy rầy lẫn nhau.
Sau đó có một ngày, giáo viên dạy toán gọi cô lên làm bài tập, cô cũng cảm thấy bình thường, thuận lợi làm xong bài tập được giao.
Cũng bắt đầu từ ngày đó, mỗi ngày đi học giáo viên dạy toán đều gọi cô lên bục giảng làm bài, cách dạng bài thiên kỳ bách quái, có khi là kiến thức hiện tại, có khi là kiến thức trước kia, thói quen của Lâm Niệm bảo cô mặc kệ là gặp phải bài tập gì, đều có thể làm rất nghiêm túc, hơn nữa giáo viên ra đề đều là bài tập cơ bản nhất, với cô mà nói càng thêm đơn giản, cho tới bây giờ cũng không có sai lầm.
Nhưng mỗi lần sau khi cô làm xong, giáo viên dạy toán sẽ đưa ra bài tập tương tự cho các học sinh, rất nhiều lúc chỉ là thay đổi một con số, để các học sinh tự viết lại vào vở.
Sau đó là những gì mà mọi người vừa mới đề cập tới.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây