Bao phong bì là một xấp tiền, không tính là quá dày, nhưng Lâm Niệm biết rõ số tiền Đinh Hoa đưa cho khẳng định nhiều hơn so với số tiền thuê bọn họ đã ước định lúc trước.
Cô chỉ do dự trong chốc lát, Đinh Hoa đã nhìn ra suy nghĩ của cô, cười nhét phong bì vào trong tay cô rồi nói: “Nhận đi, phần lớn là anh muốn cảm ơn cô, nếu như không có cô, mấy tháng nay công việc làm ăn không biết sẽ ảm đạm thế nào.”
Lâm Niệm không hề khách sáo, cất tiền đi, mỉm cười nói: “Vậy tôi không khách khí nữa.”
“Khách khí với anh cái gì,“ Đinh Hoa nói, hai tay đút trong túi quần: “Còn có một việc, anh cảm thấy cô có lẽ sẽ có chút hứng thú.”
Lâm Niệm ngẩng đầu nhìn hắn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây