“Rất đơn giản, học một chút là học được” Dì Vu nói: “Chúng ta cũng không chơi lớn, chỉ là 1, 2 hào. Ai thua nhiều thì chỉ thua một hai hào. Hơn nữa, vẫn có thời gian để giành chiến thắng, sẽ không ảnh hưởng đến cuộc sống của cháu đâu. Như những gì Tiểu Lâm đã nói rồi đó, có thể thư giãn đầu óc của bản thân mà.”
Đổng Phúc Ny lắng nghe, thấy dì Vu muốn tiếp tục, cô chỉ có thể bất lực gật đầu, “Cháu sẽ thử học xem sao. Dù sao, nếu cháu không biết phía trước sẽ như nào cháu sẽ không đánh.”
“Được, nếu có thời gian rảnh thì cháu chơi nhé” Dì Vu nhìn Lâm Niệm nói, “Tiểu Lâm chỉ là đang bận rộn thôi, nếu không nhìn cháu thông minh như vậy, đánh bài nhất định phải rất giỏi.”
Lâm Niệm không ngờ rằng chuyện này sẽ liên quan đến cô, cô trước đây chưa từng tiếp xúc với việc đánh bài. Nếu so với người không biết chơi cô còn tệ hơn. Vì vậy cô nhanh chóng chuyển chủ đề nói: “Cháu đi lấy nước ngọt có ga tới đây trước, sau đó chúng cháu còn phải đi đến Thượng Hải một chuyến nữa. Đi Vu, khi nào có thời gian lại nói chuyện nhé.”
Nói rồi, cô lập tức mở khóa chiếc xe ba bánh, lái xe rời khỏi sân.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây