Lúc trở về sau khi ăn xong bữa sáng, bước đi của Lâm Niệm vẫn rất chậm chạp, lúc đi ngang qua một cửa hàng, còn vào bên trong mua một ít bánh ngọt ngon, cùng với một ít đồ ăn vặt, đậu phộng hạt dưa các loại.
Sau đó để hạt dưa vào bên trong túi áo của mình, vừa đi vừa cắn hạt dưa.
Đến chỗ ở rồi, dì Vu đang làm việc ở cửa thấy bộ dáng của Lâm Niệm thì cười ra tiếng: “ Tiểu Lâm à, lúc trước từ xa cũng không nhận ra cháu, dì còn đang tự hỏi, người chậm rãi cắn hạt dưa đi tới kia là ai thế, đến gần mới phát hiện hóa ra là cháu.”
Lâm Niệm cũng cười nói đi tới: “Nghỉ ngơi mà, cháu tùy ý thoải mái một chút cũng không sao.”
“Vậy thì cháu cứ tùy ý,“ Nụ cười trên mặt dì Vu vẫn còn chưa dứt, cẩn thận đánh giá Lâm Niệm, nghiêm túc nói: “Còn không phải nói sao, trong khoảng thời gian này cháu đúng thật là vất vả, nhưng cả người lại có tinh thần hơn so với trước, trên mặt cũng có chút thịt, không biết còn tưởng rằng là đứa nhỏ được nuông chiều từ bé chứ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây