Mang Theo Kho Hàng Trở Về Thập Niên 80

Chương 237:

Chương Trước Chương Tiếp

Lâm Niệm quay đầu lại, đưa hộp cơm qua. “Dì Vu nếm thử đi.”

“Cháu đây là muốn ta không nói nữa sao?” Dì Vu cười khẽ, vẫn cầm hai cái bánh, một cái cho chính mình, một cái cho chồng. Cắn một miếng rồi hài lòng gật đầu nói: “Không phải nói khen chứ, tay nghề của Tiểu Lâm thật sự càng ngày càng tốt. Bánh nhân thịt khô cải mai này vừa thơm vừa mềm, thịt ở bên trong cũng không dầu mỡ, hương vị vừa vặn tốt, thật sự không tệ nha.”

“Tiểu Lâm càng ngày càng hoạt bát. Nhưng cũng phải, cháu vẫn còn nhỏ mà. Hình như mới mười chín tuổi thôi, có phải không?” Chú Vu ôn hòa nhìn Lâm Niệm nói: “Tuổi này nên hoạt bát hơn. Như vậy mới có bộ dáng của người trẻ tuổi.”

Lâm Niệm cười cười.

Có những gì trải qua ở kiếp trước, rất khó để cô trở thành bộ dáng không có gánh nặng. Nhưng có tiền làm chỗ dựa sau này, cô thực sự cảm thấy tâm trạng của mình có lẽ có thể được giải tỏa hơn một chút.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 17%👉
Combo Full lượt đọc giảm 12%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)