“Đúng rồi, xe ba bánh, tôi lái xe ba bánh đi bán hàng, tôi với cô không giống nhau, tôi không cần đi làm vào ban ngày, dù sao cũng ở trong thành phố nên trở trở về trước khi trời tối là được đồng thời cũng có thể đi xa, ý tưởng này tốt hơn lúc trước nhiều rồi.”
“Hiện tại tôi cũng không vội đi đến thành phố khác, nhưng mà việc làm dễ dàng cũng không nên làm thường xuyên, mỗi tuần ra ngoài kiếm thêm một chút là được rồi. Nhưng mà Tiểu Lâm, lần trước chúng ta ra ngoài, có phải cô đã cho tôi nhiều tiền quá rồi không?”
Lâm Niệm vừa lái xe vừa nghe Đổng Phúc Ny nói chuyện, lúc này nghe cô ấy hỏi như vậy liền theo bản năng hỏi một câu: “Sao lại nói vậy?”
Đổng Phúc Ni không dám làm phiền cô, kêu cô đừng phân tâm, nói rõ ràng câu vừa rồi: “Tôi nhập hàng từ chỗ của cô, bán mười cái tặng một cái cũng nên trừ của tôi nhưng mà cô không tính. Tôi tính thế này, một kiện hàng thừa ba xu, có ba trăm bốn mươi chín kiện hàng, tổng cộng là mười đồng bốn mươi bảy xu. Sau đó tôi đưa tiền cho cô, nhưng mà vẫn cảm thấy có chỗ nào không đúng, suy nghĩ tới lui mấy ngày cũng tìm ra được.”
Lâm Niệm hiểu được suy nghĩ của cô ấy, lắc đầu mỉm cười nói: “Không cần, số tiền này coi như em lì xì chị.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây