Sau khi rời khỏi đồn cảnh sát, Lâm Niệm đã đặc biệt mời Đồng Phúc Ny, dì Vu và Đinh Hoa đi ăn một bữa cơm, một mặt bày tỏ lòng biết ơn, mặt khác là muốn ăn mừng vì cuối cùng cô cũng được thoát khỏi gia đình đó.
Đinh Hoa không quá quen thân với Lâm Niệm, chủ yếu là bởi vì mới vừa gặp mặt, cũng là lần đầu tiên ăn đồ ăn do Lâm Niệm nấu.
Sau khi ăn được hai miếng, hắn ta không khỏi cảm khái nói: “Em gái, tay nghề của cô tốt thật đấy, lấy tay nghề của cô, mở một quán ăn nhỏ nhất định có thể kiếm được rất nhiều tiền.”
“Sau này có cơ hội có thể thử một chút.” Lâm Niệm cũng nghĩ đến vấn đề này, nhưng hiện tại vẫn chưa phải lúc, “Tôi còn cần học hỏi rất nhiều thứ, tranh thủ lúc tuổi trẻ đầu óc linh hoạt học hỏi thêm một chút, đợi già rồi thì không kịp nữa.”
“Lời nói này của cô, cô mới 19 tuổi, mà như thể là bà già vậy.” Đinh Hoa lắc đầu, tán gẫu một hồi, không khỏi nói đến chuyện làm ăn, “Nói thật, tôi nghĩ là việc làm ăn kinh doanh vận chuyển hàng hóa khẳng định sẽ tốt hơn nhiều trong tương lai, nhưng bây giờ chỉ cần ra ngoài trong một chuyến đi dài, khi trở về toàn thân đều có cảm giác như thể sắp sụp đổ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây