Lâm Niệm cũng không để ý, miễn là cô có thể kiếm được tiền, những thứ khác không quan trọng với cô, bao gồm cả thời gian chờ khách hàng tan làm thì cô trông rất vui vẻ.
Trong lúc đó cô còn bớt chút thời gian ăn gì đó.
Hộp cơm được lấy ra từ “góc” xe ba gác, chai nhựa đựng đầy nước cũng được đào ra từ “góc“.
Trời lạnh, ngay cả hơi thở mà cô thở ra cũng có khí lạnh, lúc cô ngồi ăn cũng có sương trước mặt, chỉ cần không lại gần, sẽ không ai biết đồ ăn nước uống của cô đang bốc khói nghi ngút.
Sau lưng thực sự rất lạnh, cô cầm lấy chiếc cốc tráng men đặt ở “góc tường”, đi xin người ta một cốc nước nóng, dùng nước nóng hơ tay cho ấm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây