Đứng ở cửa nói chuyện một lát, cô ấy lấy ra 55 đồng đưa cho Lâm Niệm, hai tay đặt ở bên miệng thở ra, sau khi để hai tay ấm áp hơn một chút, mới tiếp nhận chiếc túi màu đen bên trong tay Lâm Niệm.
Lâm Niệm nhìn dáng vẻ của cô ấy, nhịn không được mở miệng: “Bằng không lần sau chị ra ngoài muộn một chút.”
“Không cần không cần,“ Đổng Phúc Ny cười lắc đầu, “Hiện tại buổi tối tôi đi ngủ cũng sớm, vào thời điểm này thức dậy cũng ngủ đủ rồi, tôi muốn nhân dịp hiện tại tuổi tác vẫn còn trẻ, chăm chỉ làm việc thật tốt, cô ngàn vạn lần đừng đổi thời gian, bằng không tôi sẽ cho là bản thân mình đang làm cô chậm trễ, đến lúc đó tôi không kiếm được tiền, thế nhưng lại là chuyện của cô nha.”
Mấy câu cuối cùng, Đổng Phúc Ny dùng giọng điệu mang theo ý cười để nói, trên thực tế cô ấy vẫn đang lo lắng sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống sinh hoạt hàng ngày của Lâm Niệm.
Lâm Niệm chỉ có thể gật đầu, hai người hàn huyên đơn giản hai câu, Đổng Phúc Ny liền vội vã rời đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây