Lần này vận khí của cô không tệ, tới phụ cận thị trấn này không có đối thủ cạnh tranh nào khác.
Thừa dịp làm ăn không tệ, cô một hơi đi đến vài thôn, hàng hoá trong bao tải bốc tới bốc lui, đến cuối cùng ngay cả cô cũng không biết rốt cuộc mình đã bán được bao nhiêu.
Mãi cho đến hơn 6 giờ chiều, cô mới từ trong thôn trở lại thị trấn, có thể bắt kịp chiếc xe buýt cuối cùng trở về thành phố.
Ngồi trên ghế xe buýt, Lâm Niệm thở phào nhẹ nhõm, cũng may trước khi đến cô đã xem qua lịch trình xe buýt trên thị trấn này, nếu không tối nay cô chỉ có thể tùy tiện tìm một chỗ đặt chân trên thị trấn.
“Cô gái nhỏ, cô đây là bán khăn mặt cùng tất sao!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây