Mang Theo Hệ Thống Lựa Chọn Phương Án Tối Ưu Xuyên Về Thập Niên 70

Chương 49: Muốn ăn phật nhảy tường

Chương Trước Chương Tiếp

“Thật ra anh muốn ăn Phật nhảy tường.”

Tống Ngọc Tuyết: “…….”

Cô nhìn Ninh Chiêu một cái với vẻ khó tin: “Anh nghiêm túc chứ?”

“Là làm không được sao?” Ninh Chiêu mím môi, có chút ngại ngùng.

“Không phải không làm được.” Tống Ngọc Nhứ lắc đầu: “Để gom đủ nguyên liệu có lẽ sẽ mất một khoảng thời gian, để em thử gom nguyên liệu trước, khi nào đủ thì làm.”

“Có điều gân nai thì có lẽ không có cách nào rồi. Em đã gắn bó với hệ thống lựa chọn phương án tối ưu lâu như vậy mà chưa từng thấy gân nai xuất hiện bao giờ.”

Dù sao thì nguyên liệu để làm Phật nhảy tường rất nhiều và đắt đỏ, có những thứ cả chục ngày nửa tháng mới may mắn thấy được trong hệ thống lựa chọn phương án tối ưu một lần, đặc biệt gân nai cô chưa từng thấy qua.

“Gân nai để anh nghĩ cách, những nguyên liệu khác cứ gom trước, gom đủ rồi tính.”

Ban đầu Ninh Chiêu chỉ nói vu vơ thôi, nói xong rồi, có lẽ vì càng khó ăn được thì lại càng muốn ăn, giờ trong lòng anh như có con mèo tham ăn đang cào cào, làm anh thấy ngứa ngáy.

Việc khó khăn nhất đã bị Ninh Chiêu giành làm, Tống Ngọc Nhứ không khách sáo, cô gật đầu: “Được.”

Nói xong, cô lại bảo: “Vậy tối nay ăn gà xé cay, đầu cá hấp ớt, thêm một món cải bó xôi xào tỏi.”

Ninh Chiêu không ý kiến gì, anh xắn tay áo lên bắt đầu giúp rửa cải bó xôi. Trời mùa đông lạnh giá, anh không muốn để Tống Ngọc Nhứ phải dính nhiều nước lạnh.

Phổi lợn vừa rồi Tống Ngọc Tuyết đã rửa bằng nước ấm, cải bó xôi không thể dùng nước ấm được, rửa nước ấm là chín ngay.

Hai người bận rộn mà không ai nhắc lại chuyện tố cáo nhà họ Trâu, và lúc này nhà họ Trâu đã loạn cả lên.

Chủ nhiệm Quách chủ nhiệm cách ủy trước khi tan làm đã đi vệ sinh một lần. Trở lại thì phát hiện trên bàn làm việc của mình xuất hiện một lá thư tố cáo.

Người viết lá thư tố cáo rõ ràng trình độ văn hóa không cao, đến ba chữ “thư tố cáo” còn viết xiêu vẹo, bên trong thậm chí còn có phiên âm!

Thật không thể tin nổi!

Ông còn chưa kịp mở thư xem nội dung bên trong, mà trước tiên đã gọi toàn bộ người trong đơn vị đến kiểm tra một lượt, muốn làm rõ ai là người đã đưa lá thư này đến bàn của ông.

Ông cảm thấy nếu không điều tra ra, sau này ông không dám làm việc trong văn phòng này nữa.

Kết quả là ông đã điều tra một vòng vẫn không tìm ra được ai đã đưa lá thư tố cáo này đến bàn làm việc của mình, hỏi cả bảo vệ thì bảo vệ cũng nói không có người lạ nào ra vào.

Lập tức, lòng giám đốc Quách như bị treo lên, trên đầu như có một thanh kiếm sẵn sàng rơi xuống bất cứ lúc nào.

Ông cố gắng mở thư ra xem, sau khi nhìn thấy nội dung bên trong thì nỗi sợ hãi phần nào giảm đi, toàn bộ cơn giận và sự lo lắng đều chuyển sang người bị tố cáo.

Ông chỉ định người trợ thủ đắc lực của mình đi điều tra xem nội dung thư tố cáo có đúng không, đợi người đó vừa đi, ông lập tức chỉ đạo những người còn lại chuyển văn phòng của mình sang một phòng khác.

Trong lòng còn tính toán nếu nội dung thư tố cáo là thật, thì nhất định phải xử lý nghiêm khắc, đây là đại tham nhũng!

Nếu không có người nào có tâm muốn cử báo nhà họ Trâu, lá thư cử cáo này liệu có thể âm thầm đặt lên bàn làm việc của ông ta sao?

Không thể nào!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 1%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)