Editor: Hye Jin
____________
“Không đời nào.” Ninh Chiêu lắc đầu: “Họ chôn cất từ lâu rồi. Chẳng ai nhớ đến chúng ta đâu. Họ đều nghĩ chúng ta là kẻ nghèo kiết xác, về chỉ sợ chúng ta đòi chia gia sản của ông bà Tống. Khi đội trưởng định gọi điện cho chúng ta, nhà Tống lão đại còn phản đối kịch liệt. Nhưng lại gọi cho Tống Kiến Quốc, bảo anh ấy không cần về, chỉ cần gửi tiền là được.”
Tống Ngọc Nhứ: “...“.
Cái miệng giật giật, quá nhiều chỗ để xỉa xói, cô không biết bắt đầu từ đâu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây