Bà nội Cố bắt đầu nghĩ lại, có thể là bà ấy hiểu lầm rồi.
Vì thế, hiện giờ khi mẹ Cố nhắc tới chuyện này, bà nội Cố trầm ngâm một lát, rồi hào phóng gật đầu: “Được rồi, xấp vải màu vàng nhạt đó đủ để may một bộ quần áo mới, cất ở dưới tủ đằng kia, chị cứ cầm về đi.”
Bây giờ vải vóc đắt đỏ biết bao.
May một bộ quần áo, có khi phải gom góp mấy năm trời.
Vốn tưởng làm vậy có thể đuổi được mẹ Cố, vậy mà mẹ Cố còn tằng hắng một tiếng, cười cả híp mắt: “Mẹ, đâu thể mặc mãi một bộ quần áo mấy ngày trời được, dù sao cũng phải có mấy bộ khác để thay đổi đi chứ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây