Không chỉ có cha Cố, bao gồm cả Khương Minh Trà đều nghĩ mẹ Cố phải chịu ấm ức gì đó.
Chờ mẹ Cố thong thả tắm rửa sạch sẽ thơm tho về, cả người đều lộ vẻ thỏa mãn, cả đám lại ngây ra.
Thay đổi nhanh như vậy sao?
Tắm rửa sạch sẽ thoải mái, còn dùng xà phòng thơm ngát mà người thành phố dùng.
Bây giờ mẹ Cố không còn ngửi thấy một chút mùi của hố phân nữa, còn cảm thấy cơ thể mình rất thơm nữa!
Bà lười nhìn tới đám đàn ông không thích sạch sẽ kia, mẹ Cố mặc quần áo sạch sẽ, cười tủm tỉm kéo tay con dâu nhỏ ngoan ngoãn nhà mình: “Minh Trà à, con kiếm được xà phòng này ở đâu ra thế? Thơm quá!”
Lưu Kim Phượng bà sống cả đời, đây là lần đầu tiên được dùng xà phòng này tắm rửa đó!
Khương Minh Trà im lặng một chút rồi nhẹ nhàng đáp: “Trước kia con đổi với thanh niên trí thức ấy ạ.”
Nói như vậy là mẹ Cố hiểu ngay.
Đoàn thanh niên trí thức tới từ thành phố này đều gây chú ý, vừa mới bắt đầu cả đám đều tỏ ra sang chảnh.
Sau đó thì không biết làm gì, không chịu nổi nên phải dùng những thứ mình mang từ thành phố đến đổi với dân bản xứ.
Khương Minh Trà không nói rõ ràng, mẹ Cố cũng sẽ không hỏi kỹ làm gì.
Sau khi cảm khái sinh con gái tốt xong, bà kéo Khương Minh Trà đi ăn cơm.
Lúc ăn cơm, bà thân thiết gắp thịt cho Khương Minh Trà.
Hơn nữa còn đặc biệt chọn thịt mỡ ngon nhất!
Thịt mỡ nhiều chất dinh dưỡng, nuôi dưỡng Minh Trà của bà mập mạp hơn!
Khương Minh Trà vốn không thích ăn thịt mỡ, nhưng lúc này cô lại thấy thịt lợn thơm hơn trước rất nhiều.
Cố Tứ Diễn xào thịt mỡ với ớt nên không hề ngấy, ngược lại mềm ngọt ăn rất đưa cơm.
Chỉ với thịt này, cô đã ăn được một bát cơm.
những người khác lại không cần nói.
Tất cả mọi người đều ăn đến nỗi ngoài miệng dính một lớp dầu, còn liếm môi với vẻ luyến tiếc.
Chờ ăn xong mới nhận ra: “Sao hôm nay lại mua thịt?”
Cố Tứ Diễn lấy bánh bột ngô chấm hết chút mỡ heo còn sót lại trong đĩa: “Minh Trà thi đậu hạng nhất phát thanh viên.”
“Cái gì?”
“Hạng nhất!”
Lúc trở về bị đám người kia quấy rầy, lúc này mẹ Cố mới nhớ ra, quên mất kết quả rồi!
Khương Minh Trà cong mắt: “Ừ, nếu không có gì bất ngờ thì sau này sẽ thành phát thanh viên rồi.”
“Ôi! Đúng là chuyện vui mà!”
Mẹ Cố vui vẻ cười toe toét, vỗ đùi: “Việc vui lớn như thế, sao không đi bắt hai con cá được!”
Kích động quá nên không kiểm soát giọng nói được.
Sau khi nói xong thì lập tức nhận ra, chột dạ ho khan: “À nhầm, mẹ không có ý đó.”
Khương Minh Trà bị mẹ Cố chọc cười: “Tụi cháu biết mà.”
Hắc!
Mẹ Cố càng vui vẻ.
Có chuyện vui này, cả buổi chiều đi làm, mẹ Cố luôn dựng thẳng eo lưng, dọn phân cũng hăng say hơn.
Hoàng Kiều Kiều ở bên cạnh dọn phân lần đầu nên không có kinh nghiệm, suýt nữa là rơi vào trong hố phân, mẹ Cố có tốc độ phản ứng nhanh hơn bình thường, nhanh tay giữ cô ta lại.
Bà vui vẻ nói: “Đồng chí thanh niên trí thức này cứ làm chậm một chút.”
Trong lòng Hoàng Kiều Kiều vẫn còn sợ hãi.
Đây là hố phân đó, bên trong đều là nước phân và giòi.
Nghe nói còn dễ bị chết đuối hơn bình thường.
Nếu ngã xuống, cho dù không chết đuối thì bọn họ cũng không muốn sống nữa!
Cô ta cảm ơn mẹ Cố với khuôn mặt trắng bệch.
Vừa quay đầu đã nhận ra, đây không phải là mẹ chồng của Khương Minh Trà sao?
Hơn nữa cô ta suýt nữa rơi vào hố phân, sao bà già quê mùa này có thể cười vui vẻ như vậy?
Chắc là cố ý rồi!
Thím Hà ở bên cạnh trêu ghẹo mẹ Cố: “Vui vẻ vậy sao? Ai không biết còn tưởng là chị nhặt được tiền đó!”
Mẹ Cố nhướng mày: “Cũng không bằng, còn vui hơn cả nhặt được tiền nữa!”
Nói như vậy, Hoàng Kiều Kiều không biết rõ đã hiểu ngay là chuyện Khương Minh Trà được làm phát thanh viên.
Nghĩ đến việc mình bị một bà già quê mùa đè đầu, trong lòng Hoàng Kiều Kiều lập tức cảm thấy vô cùng ghét bỏ.
Cô ta gạt tay mẹ Cố ra, nói một cách cứng đờ: “Việc làm phát thanh viên còn chưa được quyết định ạ, còn một cửa cuối nữa, không chừng là sẽ xảy ra chuyện bất ngờ gì đấy.”
“Cô nói cái gì?”
Mẹ Cố lập tức liếc mắt xem thường: “Cô gái này, cô bị khùng hả? Bà già này giúp cô, cô còn trù con dâu nhà người ta, vừa rồi đáng lẽ tôi không nên kéo cô, để cô ngã xuống luôn!”
Vừa dứt lời.
Hoàng Kiều Kiều vốn không đứng vững trượt chân một cái, ngã xuống một cái bùm!