Khương Minh Trà bị lời nói tự an ủi của Cố Tứ Diễn chọc cười điên rồi, vịn lấy tay anh, cười đến đau bụng.
Cố Tứ Diễn vốn dĩ rất nghiêm túc, nhìn thấy vợ cười vui như thế, anh cũng có hơi xấu hổ.
Anh khẽ tằng hắng, thấy cô cười đến mức sắp ngã lên người mình, vội cẩn thận đỡ cô nói: “Em cười từ từ thôi, lỡ ngã thì phải làm sao?”
Khương Minh Trà cố nhịn cười lắc đầu: “Không ngã đâu, không phải còn có anh sao?”
Có anh ở đây, anh chắc chắn sẽ không làm cô ngã xuống đất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây