Xe lừa đi rất chậm, Khương Minh Trà dựa vào người Cố Tứ Diễn, quan sát kỹ khung cảnh ở hai bên.
Lúc vừa mới đến nơi này, cô cảm thấy chỗ nào cũng bất tiện, đêm nào cũng đều nhớ về sự hiện đại hóa, sạch sẽ, vệ sinh lại phương tiện ở vài chục năm sau.
Không ngờ rằng hiện tại còn chưa đến năm, cô cũng đã không nỡ rời khỏi nơi này rồi.
Cố Tứ Diễn nắm lấy tay cô nói: “Chờ đến lúc đó anh xin nghỉ quay về với em.”
Xin nghỉ làm gì dễ dàng như anh nói chứ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây