Cố Tứ Dụ đứng ở đằng trước nhanh tay lẹ mắt giơ thùng ra hứng ngay, trước ánh mắt cạn lời của đồ tể, cậu cười ha ha: “Chú ơi, tiết heo cũng ngon mà, đừng để phí.”
Ngày thường Cố Tứ Dụ ở trong nhà nhìn như không được yêu mến lắm, ngày nào cũng bị mẹ Cố mắng.
Nhưng cậu khờ khạo ngây ngô, đối đãi với người khác lại chân thành, ở trong thôn, mối quan hệ của cậu với mọi người cũng không tồi.
Mọi người đều không hẹn mà cùng coi cậu như đứa con chung của cả thôn, làm gì cũng chiếu cố cậu.
Cho dù bây giờ cậu chạy ra đây giành tiết heo, ông chú giết heo cũng chỉ thở dài, nhắc rằng: “Chú ý một chút, heo vẫn còn chưa chết hẳn đâu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây