Nghĩ tới tiền án của của Tống Khải Văn, Hoàng Kiều Kiều lập tức nghĩ rằng chắc chắn anh ta đang ở bên cạnh người phụ nữ khác.
Dường như nam thanh niên trí thức kia cũng tự nhận thức được mình nói sai, anh ta nói một câu đầy mơ hồ “Có thể là tôi nhìn lầm rồi”, sau đó nhanh chóng quay về phòng.
Sau khi quay về phòng xong, anh ta còn cảm khái với một nam thanh niên trí thức cùng phòng khác: “Trước kia đầ óc Hoàng Kiều Kiều cũng thông minh mà, bây giờ mắt mù rồi, đi qua lại với Tống Khải Văn kia.”
Trong lòng Hoàng Kiều Kiều vốn không kiên định.
Nghe xong lời này thì làm sao mà ngủ được, cô ta mặc một bộ quần áo khác rồi nhanh chóng chạy tới chỗ mà nam thanh niên trí thức kia nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây