Kim Dục đi theo Kim mẫu ra khỏi rừng cây nhỏ, thấy hai người ra tới, Lương Nguyên lúc này mới làm bộ như không có việc gì quay trở lại xe ngựa.
Kim Dục nhìn theo bóng dáng của hắn một cái, sau khi lên xe trâu Kim Lan liền ghé sát lại nói nhỏ bên tai nàng: “Từ sau khi con với nương con đi vào rừng cây nhỏ, Lương Nguyên vẫn luôn canh giữ ở bên ngoài.”
“Thật sao?” Kim mẫu nghe vậy càng thêm cảm thấy hài lòng với Lương Nguyên: “Đứa nhỏ này thật sự là càng ngày càng khiến người ta cảm thấy thích, trước đây ta thật sự không phát hiện ra nó là một người cẩn thận như vậy.”
Bà nhìn Kim Dục hỏi: “Con thật sự không có suy nghĩ gì đối với Lương Nguyên?”
Kim Dục nói: “Hắn không có suy nghĩ gì với con thì sao con lại có suy nghĩ gì với hắn được, là chính miệng hắn nói với con là rất ghét bỏ con, còn chê con vừa xấu lại vừa gầy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây