Nghe được tiếng đóng cửa, An An lặng lẽ mở mắt ra, thấy trong phòng hoàn toàn không có những người khác thì ngồi dậy.
Manh Manh và Lạc Lạc cũng ngồi dậy.
An An hạ giọng nói: “Bên trên bọn chúng còn có một chủ tử, chúng ta còn phải tiếp tục giả vờ, không thể bại lộ, hai đệ, muội sợ không?”
Lạc Lạc bĩu môi, khinh thường nói: “Chỉ là mấy tên bắt cóc mà thôi, sợ cái gì! Còn chưa lợi hại bằng đàn thú của chúng ta!”
Manh Manh nhăn nhó, nói: “Cái dây thừng này trói khó chịu quá, đám người kia định khi nào mới dẫn chúng ta tới bên người tên chủ tử kia? Chờ lâu, muội sẽ tức giận.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây