Lúc này, Nam Ninh quốc, Thụy Thân Vương Phủ, trong một viện tử chim hót hoa nở, Chu Kỳ đang ngồi ở bàn đu dây, bỗng nhiên sau lưng xuất hiện một người, ôm trọn cả người nàng ấy.
Nàng ấy giật nảy mình, sau đó chỉ nghe thấy một tiếng cười ấm áp, nhìn lại, thấy là thụy thân vương tóc bạc một nửa thì cười duyên vỗ ngực nói: “Hóa ra là vương gia, hù chết nô gia!”
Thụy thân vương cười ha ha, nói: “Mỹ nhân thật nhát gan, bổn vương chỉ đùa ngươi, hai ngày không gặp, mỹ nhân trở nên quyến rũ hơn rồi, nhớ chết bổn vương rồi, ngươi có nhớ bổn vương?”
Nói đến đây nói, tay thụy thân vương đã bắt đầu không an phận.
Chu Kỳ nhẫn nhịn nỗi khuất nhục này, trên mặt tươi cười như hoa: “Nhớ, vương gia, đừng ở bên ngoài, chúng ta vào nhà có được hay không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây