Kim mẫu kéo tay của nàng, cười nói: “Ta nghe A Cường và A Chấn nói các con đã trở về rồi, trong lòng nương vui lắm, nên là không ngủ được, nếu đã ngủ không được, vậy thì dậy làm bữa sáng cho các con.”
Kim Dục nói: “Con là sợ nương sẽ lo lắng cho chúng con như lần trước, trà không nhớ cơm không nghĩ, cho nên vừa về đã để Lương Chấn và Lương Cường đi nói một tiếng cho nương, nào ngờ còn phản tác dụng, sớm biết đã không bảo bọn họ đi thông báo rồi.”
Kim mẫu nói: “Nói, nhất định phải nói, con không cho nói, ta càng ngủ không được.”
Kim Dục cười, vươn tay ôm Kim mẫu: “Có nương nhớ nhung thật tốt.”
Kim mẫu vỗ lưng của nàng, nói: “Bớt nịnh đi, nhanh đi rửa mặt súc miệng, đừng đi tắm, lại đi ngủ thêm một hồi, chờ nương làm xong rồi sẽ đi gọi con.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây