Nghe vậy, đám người Tiêu tộc trưởng rất khiếp sợ, không ngờ Kim Dục lại từ nơi xa xôi vậy tới cứu bọn họ.
“Lương phu nhân, nơi này là đầm rồng hang hổ, phu nhân không nên tới.” Tiêu tộc trưởng nói.
Kim Dục mỉm cười: “Tiêu Mạch cũng nói lời giống như ngài, ta vẫn trả lời ta cần phải tới.”
Nàng nhìn bốn phía nhà tù, nói: “Chỉ là người ở đây quá nhiều, đêm nay ta không thể đưa các ngươi ra ngoài, các ngươi hãy kiên trì thêm chút nữa.”
Nàng đi tới bên cạnh quốc sư đã hôn mê, xách bao tải lên đi vào nơi sâu nhất trong nhà tù, tìm một chỗ cách âm tốt và vắng bóng người, sau đó thả quốc sư ra khỏi bao bố, lấy ra một viên ngự nhân hoàn từ trong không gian ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây