Tiêu Mạch siết chặt nắm đấm: “Tên quốc sư chó má này, hắn là phản đồ của Miêu Cương Tộc ta, là súc sinh.”
Nghĩ tới cảnh tộc nhân bị tra tấn, Tiêu Mạch vô cùng tức giận.
Kim Dục giữ cậu ấy lại: “Đừng quá kích động, bị tra tấn vẫn tốt hơn là chết. Việc cấp bách bây giờ là phải tìm được hỏa liên hoa, chế tạo ra giải dược.”
Nàng lạnh lùng nói: “Nếu phấn hoa độc thật sự là do Đại Cương quốc làm ra vậy Đại Cương quốc làm ra thứ đồ đáng sợ như phấn hoa độc là vì muốn khống chế các quốc gia khác. Do sự tra tấn của phấn hoa độc, các quốc gia khác sẽ phải quỳ xuống dưới chân Đại Cương quốc xin tha bởi vì trên đời này chỉ có Đại Cương quốc mới có giải dược áp chế phấn hoa độc.”
“Nếu chúng ta cung cấp giải dược cho các quốc gia khác, truyền bá việc phấn hoa độc là do Đại Cương quốc làm ra ngoài vậy Đại Cương quốc sẽ vạn kiếp bất phục. Vậy cũng coi như là đã báo thù, còn có thể nhân cơ hội cứu tộc nhân của ngươi ra.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây