Hắn mới vừa nói xong, Kim phụ ba người liền thu lại gương mặt tươi cười, Kim phụ nói: “Chưởng quầy, ngài đừng khi dễ chúng ta là nông dân cái gì cũng không hiểu, nhà chúng ta cũng không phải là lần đầu tiên bán nhân sâm, giá thị trường vẫn là biết rõ, huống hồ thế đạo hiện nay không yên ổn nên dược liệu cũng càng thêm đáng giá. Ngày thường nhân sâm trăm năm tuổi cũng đã có thể bán giá một trăm lượng, tới chỗ của ngài như thế nào chỉ còn có ba mươi lượng? Ngài ép giá cũng quá độc ác! Còn có nhung hươu, linh chi mấy thứ này đều là bảo bối quý giá, ngài...... Chưởng quầy, để ta nói thẳng, nếu ngài thật lòng muốn mua thì cứ đưa thẳng một cái giá thật đi! Chứ cái giá mà ngài mới đưa, chúng ta cũng không dám bán.”
Kỳ thật Kim phụ chưa từng bán qua nhân sâm, nếu không phải vào Dương Đà sơn thì ông cũng chưa có cơ hội được nhìn thấy thứ đồ quý giá như nhân sâm đâu.
Tuy rằng trước đây ông chưa từng bán qua, nhưng Lương Nguyên trước khi đến đã nói cho bọn họ biết giá trị của các loại dược liệu này rồi, có thể bán được bao nhiêu trong lòng ông đã rõ ràng. Tuy rằng không biết vì sao Lương Nguyên lại biết mấy chuyện này, nhưng hắn lợi hại như vậy, thổ phỉ đều có thể giết chết, cho nên ông đương nhiên phải nghe Lương Nguyên, hắn nói có thể bán được trăm lượng là có thể bán trăm lượng.
Thấy Kim phụ nói có đạo lý rõ ràng, chưởng quầy rất bất ngờ, ui! Không phải người dễ bị lừa gạt nha! Được, vậy thì cứ nói thật.
Hắn bỗng nhiên nở nụ cười: “Đại huynh đệ đây cũng là một nhân vật lợi hại, không nghĩ tới lại hiểu rõ ràng như vậy, nếu đều đã là người thông minh, vậy tại hạ cũng không quanh co nữa, những dược liệu này xác thật đáng giá đặc biệt là ở thế đạo hiện nay, thôi thì như vậy đi, nhân sâm ta ra giá một trăm mười lượng, nhung hươu sáu mươi lượng, hà thủ ô năm mươi lượng, linh chi ba mươi lượng một đóa......”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây