Lương Nguyên nói: “Long Thiên Vũ, chúng ta không nợ ngươi, cũng không muốn bị ngươi lừa gạt, càng không muốn làm việc cho ngươi, cho nên, ngươi từ bỏ đi, an tâm ở đây sống nửa đời sau của ngươi đi! Hôm nay tới gặp ngươi, chỉ là để nói rõ ràng với ngươi, về sau, sẽ không gặp nữa.”
Nói xong, hắn và Kim Dục xoay người rời đi.
“Các ngươi dừng lại, trẫm lệnh các ngươi, dừng lại, không cho phép đi!” Long Thiên Vũ hô to trên giường, bất chợt kích động, phun ra một ngụm máu.
Long Thiên Thần cầm khăn lau khóe miệng cho y: “Hoàng huynh, huynh cần gì phải vậy chứ? Bọn họ đã nói rõ ràng như vậy rồi, huynh đừng cưỡng cầu nữa, huynh nhìn, hiện tại Xích Vân quốc đã dần dần trở nên tốt hơn, bệnh đậu mùa biến mất, bốn quốc gia lui binh, về sau, Xích Vân quốc sẽ luôn thái bình.”
Long Thiên Vũ kích động nhìn hắn: “Có phải phúc tinh giúp ngươi hay không, đúng hay không? Trẫm biết ngay, phúc tinh là phúc tinh của Xích Vân quốc, là phúc tinh của ta, phúc tinh của ta!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây