Tiến vào Kinh Thành, Kim Dục và Lương Nguyên còn chưa đi hoàng cung, người của Thiên Cơ Lâu đã tìm được bọn họ, Lục Vĩnh nói cho hai người bọn họ mấy tin tức.
“Minh quốc có tin tức truyền đến, lục thúc của Tiêu Mạch đã đến Minh quốc rồi, đã chữa khỏi cổ độc của Tống thần y. Đoàn hải tặc Sa Ngư bị người ta sai sử, tiến đến cướp đoạt Minh quốc, bị đội tuần vệ bắt được, ném vào Diễm Hỏa Đảo lao dịch. Ba vị tiểu chủ tử đã trở thành học đồ của lớp mẫu giáo ở thư viện, vô pháp vô thiên, còn thường xuyên chuồn lên núi, mọi người Kim lão gia ngóng trông chủ tử và chủ mẫu sớm ngày trở về quản giáo ba vị tiểu chủ tử. Tiêu Mạch không muốn trở về nhà, bị lục thúc của cậu ấy đánh cho một trận, cuối cùng lục thúc của cậu ấy vẫn đồng ý, chờ chủ tử chủ mẫu trở về, năm sau lại dẫn Tiêu Mạch về nhà. Chủ tử, chủ mẫu, tất cả mọi người ngóng trông các ngài về nhà ăn tết! Các ngài phải tranh thủ làm xong xuôi công việc, sớm ngày trở về.”
Khi Lục Vĩnh nói hết lời cuối cùng, trong mắt lóe lên sự tưởng niệm.
Lương Nguyên nói: “Rất xin lỗi, năm nay chiến loạn còn chưa yên hẳn, phòng ngừa sinh thêm sự cố, công việc của Thiên Cơ Lâu không thể ngừng, phải duy trì cảnh giác tối cao mọi lúc mọi nơi, cho nên năm nay các ngươi tạm thời không thể trở về với ta, chỉ có thể chờ sang năm.”
Lục Vĩnh cười nói: “Ta hiểu, chỉ là hi vọng sau khi chủ tử chủ mẫu trở về hãy nói vài lời cho người nhà chúng ta, nói cho bọn họ biết chúng ta rất tốt, để bọn họ đừng quá nhớ nhung, nên ăn thì ăn nên uống thì uống, giữ gìn sức khỏe, chờ chúng ta trở về hiếu kính bọn họ .”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây