Lý Bình tức giận muốn phì khói, còn muốn nói gì nhưng vừa ngước mắt đã đối mặt với ánh mắt lạnh như băng của Lương Nguyên, ánh mắt kia lộ ra sát khí, làm ông ta sợ hãi, ông ta lập tức không dám hó hé gì nữa.
Kim Dục thản nhiên nói: “Tránh ra, chúng ta không quen, không muốn ôn chuyện với thúc, lại bám theo nữa thì ta sẽ học cha ta, đến trước cửa nhà thúc khóc tới mức ruột gan đứt từng khúc, để thúc bồi thường tiền.”
Lý Bình cứng cổ: “Dựa vào cái gì mà khiến cho ta bồi thường tiền?”
Kim Dục nghĩa chính ngôn từ nói: “Bởi vì thúc chọc ta khóc, nước mắt của ta rất đáng tiền, một giọt nước mắt đáng mười lượng bạc, không bồi thường thì… Để cho tướng công ta đánh gãy chân của thúc! Hừ, bản lĩnh của tướng công ta, chưa hề thụt lùi dù là nửa bước!”
Nghe vậy, Lý Bình lập tức nghĩ đến bản lĩnh của Lương Nguyên, còn có sự vô lại của Kim phụ, mới nghĩ thế đã sợ rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây