Nửa năm trở lại Nham Cốc Thành này, Vương A Đại nghèo rớt mùng tơi, trắng tay luôn rất chăm chỉ, thành thật, còn trợ giúp hàng xóm quê nhà làm việc. Khi đi tế bái thân nhân, biểu hiện cũng rất hiếu thuận.
Ai cũng không ngờ được, gã ta thế mà lại là mật thám.
Nhìn thấy Trịnh Nguyên Hà, Vương A Đại đã biết ngay, mình đã bại lộ, gã ta thê lương cười một tiếng, nhưng vẫn không rên một tiếng, giống như buông xuôi rồi.
Trịnh Nguyên Hà tức giận bể phổi, đạp một cước tới: “Rốt cuộc ngươi là ai?”
Vương A Đại a a hai tiếng, nói không ra lời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây