Người bị nhiễm bệnh trong Kinh Thành quá nhiều, mặc dù quan binh đã bận rộn không thôi ngày đêm, nhưng vẫn có không ít con cá lọt lưới.
Quan binh tuần tra bốn phía Kinh Thành, đóng chặt cửa thành, không vào không ra, bách tính ra đường phải dùng khăn che mặt bịt lỗ mũi, thấy người nào cũng thận trọng, đôi bên đều giữ khoảng cách, ai cũng không tới gần ai, người một nhà ăn cơm, cũng giữ khoảng cách, có vài người ho khan, thân thể có khó chịu thì sẽ bị ném ra ngoài cửa một cách vô tình.
Không phải sao, một tiểu nữ hài đã bị người nhà bế ra từ trong nhà ném xuống đất.
Mọi người trong nhà của cô bé bịt miệng mũi lại, ghét bỏ chỉ về phía cô bé mắng to.
“Nha đầu chết tiệt kia, con nhỏ nuôi tốn cơm, bị bệnh cũng không nói một tiếng, là muốn truyền bệnh cho cả nhà sao! Ngươi là đồ táng tận thiên lương, ghê tởm y như nương khiếp nhược của ngươi, ngươi mau mau cút ngay xa xa cho lão nương, nếu không lão nương đánh chết đồ sao tai họa như ngươi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây