Trời mưa thật sự không thích hợp mang giày vải, giày rơm dù không thoải mái thì cũng là giày, mang quen rồi cũng ổn.
Kim mẫu đau lòng đại nữ nhi: “Nếu không thì con cứ mang giày vải đi rồi để nương cõng con.”
Kim Kiều cũng nói: “Muội cũng cõng đại tỷ.”
Lương Nguyệt: “Cõng tỷ!”
Kim Dục không đồng ý: “Không được, con lớn như vậy rồi sao có thể để nương cõng mãi được, trước kia bởi vì yếu nhược nên mới phải để nương vất vả, hiện tại cũng không thể lại để cho nương cõng. Kiều Kiều với Tiểu Nguyệt cũng không được, hai đứa còn không có cao bằng ta đâu, mà dù cho có cao bằng thì cũng không thể để hai đứa cõng. Mọi người đừng lo lắng như vậy, con thật sự đã không yếu, lên đường lâu như vậy con cũng không lại bị bệnh, chứng tỏ rằng con đã rất khỏe mạnh nên có thể xuyên giày rơm, mà cho dù có đi chân không thì con cũng có thể tự mình đi được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây