Trong phòng tản ra mùi rượu dày đặc nồng nặc, Long Thiên Thần ngồi dưới đất như một bãi bùn nhão, trong tay ôm một bình rượu, bên cạnh là những bình rượu ngã lông lốc trên mặt đất, hai mắt cậu ấy mê ly, lộ ra sự bi thương, sắc mặt đỏ bừng.
“Mẫu hậu, con hận quá, ta hận y quá quá.”
“Con rất muốn giết y!”
“Nhưng con không thể, chúng con đều họ Long. Hu hu, mẫu hậu, mẫu hậu nói con nên làm cái gì đây!”
“Ta rất nhớ ngươi, Hồng Anh, ta nhớ ngươi, nhưng ta không có cách nào đi tìm ngươi, thật là khó chịu, thật thật là khó chịu!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây