Thiếu niên có mười bốn vết đao, vết đao phần bụng là sâu nhất, ruột suýt chút lòi ra, nhưng thiếu niên vẫn gắng gượng vượt qua.
“Mạng của cậu ấy thật là lớn.” Sau khi làm xong, Kim Dục ngồi ở một bên uống một hớp nước, cảm thán: “Đổi lại là ta, bị thương nặng như vậy, đã sớm kêu cha gọi nương rồi.”
Lương Nguyên không nhịn được cười nói: “Có khả năng cậu ấy cũng muốn khóc, chỉ là không khóc kêu ra tiếng được, hết nổi rồi.”
Kim Dục nhìn thiếu niên một cái: “Đáng thương! Cậu ấy vẫn chỉ là một đứa bé thôi! Dáng vẻ nhỏ nhắn này rất xinh xắn.”
Mặt của thiếu niên đã được rửa sạch sẽ, để lộ khuôn mặt trắng nõn, ngũ quan của cậu ấy sắc nét, khuôn mặt tuấn tú sót lại chút mập mạp của một đứa hài tử, lông mi rất dài, dáng vẻ mê man như một búp bê gốm sứ tinh xảo.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây