Kim Dục nhảy xuống cây nói: “Tướng công, tha cho nó một mạng, nó là ngựa của trưởng công chúa, nó không phải cố ý, chỉ là mất khống chế.”
Chính bởi vì như thế nên nàng mới không thẳng tay triệt hạ, nếu không với năng lực của nàng, làm sao bị một con ngựa bức ép tới mức này được.
Kim Dục chạy tới, ấn đầu Bạch Ảnh, nhét viên thuốc vào trong miệng nó.
Nước linh tuyền không được, vậy dùng giải độc hoàn, không tin không trị được ngươi!
Bạch Ảnh tiếp tục vùng vẫy mấy lần trên mặt đất, sau đó màu đỏ tươi trong mắt dần dần phai nhạt, sau đó chậm rãi yên tĩnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây