Kim phụ nghe thấy được động tĩnh, mở cửa ra tìm hiểu, chỉ thấy Kim Dục và Lương Nguyên đứng ở ngoài cửa, hai người làm động tác im lặng với ông ấy.
“Cha, cha cứ ngủ đi, không cần lo lắng.”
Kim phụ “ò” một tiếng, cũng không hỏi nhiều, quay người trở về phòng nghỉ.
Kim Dục ngước mắt nhìn trời giây lát, duỗi dài tai nghe động tĩnh bên ngoài: “Tiếng huyên náo vẫn còn lớn.”
Lương Nguyên thản nhiên nói: “Chỉ cần không gây rối ở trong nhà của chúng ta thì mặc kệ bọn họ huyên náo tới mức nào.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây