Manh Manh và Lạc Lạc cũng dũng cảm thừa nhận sai lầm.
Kim Dục vui mừng gật đầu: “Như vậy thì tốt, thật ngoan, nào, nương thân giới thiệu cho các con một người.”
Nàng chỉ Tống thần y: “Vị này là Tống gia gia, các con khi còn bé đã từng gặp, còn nhớ không?”
Lúc vào thành ba em bé đã ngủ rồi nên không nhìn thấy Tống thần y. Bấy giờ nghe Kim Dục nói vậy, ba em bé nghiêm túc nhớ lại, sau đó lắc đầu: “Không nhớ!”
Lúc ấy bọn nhỏ thật sự quá nhỏ, có phi phàm hơn nữa cũng không nhớ được nhiều chuyện và người thế.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây