Kim mẫu nhìn Lương Hoành, thấy tốc độ may vá của ông không thua kém bà với Kim Lan một chút nào, liền nhịn không được cảm thán: “Đây là lần đầu tiên ta thấy một nam nhân biết thêu thùa may vá đó. Nhìn tốc độ với động tác này xem cũng thật nhanh nhẹn, cha Tiểu Nguyên, ông cũng thật làm người ta phải lau mắt mà nhìn.”
Lương Hoành ngượng ngùng cười nói: “Các ngươi không chê cười ta giống nữ nhân thì tốt rồi.”
Nam nhân thông thường đều chỉ làm mấy công việc dùng thể lực, nếu có nam nhân ở nhà ai làm mấy cái công việc may vá thường do nữ nhân làm này, thì đều sẽ bị cười nhạo khinh thường.
Kim Lan với Kim mẫu vội vàng xua tay: “Không, không đâu, bọn ta sẽ không cười nhạo ông, chỉ là cảm thấy tò mò một chút thôi.”
Lương Hoành: “Thật sự là rất hiếm gặp, nhưng chuyện này cũng là do bất đắc dĩ, nương Tiểu Nguyên với Tiểu Nguyệt qua đời sớm, Tiểu Nguyên mười một tuổi đã phải từ bỏ đọc sách kiếm tiền dưỡng gia, không chỉ có muốn vào núi đi săn, trở về còn phải chiếu cố muội muội. Ta là người làm cha nhưng không có chân phải, có rất nhiều chuyện không thể làm được. Hai đứa nhỏ lại lớn lên nhanh nên mỗi năm đều cần có quần áo mới, một hai lần thì có thể nhờ người làm nhưng nhiều lần thì không tốt, cho nên ta liền tự mình học làm quần áo, làm nhiều lần mới phát hiện làm quần áo kỳ thật cũng không khó......”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây