Thích một người sẽ khiến cho mình trở nên không còn như chính mình, có vài người sẽ sốt sắng thử sự thay đổi mới mẻ này, nhưng có người lại kháng cự, chẳng hạn như Lương Nguyệt.
Ngơ ngơ ngác ngác làm đồ đần nhiều năm, Lương Nguyệt hiểu được cảm giác mất khống chế đó, nàng ấy không thích loại cảm giác này, nàng ấy thích có thể khống chế bản thân mọi lúc, chứ không phải bởi vì người nào đó mà nhiễu loạn con tim.
Kim Dục hiểu sự phiền não của Lương Nguyệt, đây đã không phải là lần thứ nhất nha đầu này thổ lộ tiếng lòng với mình rồi, nàng vươn tay ôm Lương Nguyệt: “Đừng sợ, có chúng ta ở đây! Muội cứ dũng cảm tiến tới là được rồi, tẩu tử sẽ luôn làm hậu thuẫn kiên cố của muội, vĩnh viễn bảo vệ muội.”
“Tẩu hiểu muội đang lo lắng thứ gì, muội có thể tiếp tục giữ một khoảng cách với A Sái, chỉ coi như thanh mai trúc mã bình thường, nhưng chỉ mong muội đừng nên hối hận, tuổi của hai người đã không nhỏ, sớm muộn gì cũng phải thành gia riêng mình.”
Kim Dục tiếp tục cười nói: “Chỉ là nhìn thấy người khác đưa đồ ăn cho A Sái, trong lòng của muội đã không thoải mái, nếu nhìn thấy A Sái cưới người khác, muội sẽ như thế nào?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây