Kim Dục biết được đã tìm được khoáng thạch bảo thạch, trong mắt đều là vui mừng, nhưng khi thấy rõ dáng vẻ chật vật, y phục rách rưới, trên mặt còn có mấy vết thương bị gai gây nên của Tôn Ba, toàn bộ sự mừng rỡ trong mắt đã biến thành đau lòng.
Kim Dục vươn tay đỡ hắn ta dậy, móc ra một bình thuốc trị thương từ trong túi đeo vai và cho hắn ta: “Vất vả cho ngươi rồi, những người khác thì sao?”
Tôn Ba vô cùng cảm kích nhận thuốc trị thương, nói: “Ti chức không khổ cực, phân đội 12 của chúng ta có tổng cộng hai mươi lăm người, ngoại trừ ta, những người khác đều ở lại mỏ khoáng canh giữ.”
Kim Dục gật đầu: “Ta đã biết, ta sẽ đi theo ngươi xem xét thử.”
Tôn Ba khó có thể tin: “Ngài muốn đích thân đi chung với ti chức qua đó sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây