Thừa dịp lúc Kim mẫu đang bắt rắn mối, ba em bé chạy ra ngoài, ở ngoài cửa chờ Kim Dục, tiếp sau đó là những cảnh tượng Kim Dục nhìn thấy sau này.
“Nương, con tới giúp nương!” Kim Dục ném ba em bé lên giường: “Mấy đứa bắt tay vào làm, hỗ trợ bắt rắn mối, giặt sạch sẽ chăn mền ga giường cho mẫu thân, nếu không mẫu thân nấu rắn mối cho các con ăn.”
“Không muốn! Oa! Con không muốn ăn thằn lằn.” Vừa nghĩ tới thằn lằn bẩn thỉu kia chạy vào trong mồm, Manh Manh đã hoảng sợ bò lên giường, chỉ nhẹ vươn tay đã bắt được một con rắn mối, dùng sức ném ra ngoài cửa sổ.
An An và Lạc Lạc cũng như thế.
Vẻ mặt Kim Dục nghiêm túc, nhìn chằm chằm ba em bé làm việc, không có chút ý thương lượng nào, không có một tia mềm lòng nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây