Lúc này lão thái giám sau lưng tiến lên cung kính nói: “Hồi hoàng thượng, đây là rượu nho, là người Tô gia mua được từ Long Thành quốc, nghe nói rượu này bán số lượng có hạn, người Tô gia trực chờ rất lâu mới mua được mười bình, dâng hết vào trong cung.”
“Rượu nho? Từ khi nào Long Thành quốc có thứ giống thế này?” Long Thiên Vũ lại nếm một chén rượu nho, y không quá thích hương vị loại rượu này, nhưng đúng là rất ngon, rất đặc biệt, bởi vậy trong lòng nảy sinh tò mò, hạ lệnh tuyên Tô Hoa tiến cung.
Lúc dâng rượu nho vào trong cung, Tô Hoa đã đoán được khẳng định hoàng thượng sẽ triệu kiến mình, cho nên đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, đợi người trong cung tới, lập tức tiến vào cung.
Long Thiên Vũ cũng không quanh co lòng vòng, trực tiếp hỏi ra hiếu kì trong lòng của bản thân: “Rượu nho là Long Thành quốc tự mình sản xuất?”
Tô Hoa chắp tay cung kính nói: “Hồi hoàng thượng, thần cũng không rõ, chỉ biết rượu này là đến từ một cửa hàng bách hóa tên là Minh Duyệt bán trong thị trường trong Kinh Thành Long Thành quốc, mỗi tháng bán giới hạn ngàn bình, giá cả cực kỳ đắt đỏ, thảo dân đã tìm người nghe ngóng, cửa hàng Minh Duyệt cũng không thuộc về Cảnh gia, là do một nhóm người thần bí mở, chỉ là quan hệ giữa Cảnh gia và những người kia vô cùng tốt.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây